诗词大全

诗文 作者 名句 典籍 成语
菊花
朝代
形式
诗人
清香裛露对高斋,泛酒偏能浣旅怀。
不似春风逞红艳,镜前空坠玉人钗。

清香裛露对高斋,泛酒偏能浣旅怀。

不似春风逞红艳,镜前空坠玉人钗。

清香裛(yì)露对高斋,泛酒偏能浣(huàn)旅怀。
裛露:被露水所沾湿。高斋:高雅的书斋。浣:濯洗。

不似春风逞红艳,镜前空坠玉人钗。
玉人:美丽的女子。

司空图是唐代创作咏菊诗数量最多、成就最为显著的诗人之一。他的大部分咏菊诗都是七绝,篇幅虽然不长,但意蕴丰富、含义深刻,显得别有韵致。

采撷菊花来泡酒,让人把一路的旅途劳顿和伤感洗濯净尽。此时,诗人对菊花有了更深一层的感触了:她不像春天的花朵那样在春风中争奇斗妍、尽显俗态,去讨好那些脂粉女子,而是能够甘守寂寞,在清冷的秋天开放在冷寂的书斋中,与文人雅士为伴,的确是难能可贵的啊!

qīng xiāng duì gāo zhāi
fàn jiǔ piān néng huàn huái 怀
chūn fēng chěng hóng yàn
jìng qián kōng zhuì rén chāi
篱畔秋酣一觉清,和云伴月不分明。登仙非慕庄生蝶,忆旧还寻陶令盟。睡去依依随雁断,惊回故故恼蛩鸣。醒时幽怨同谁诉,衰草寒烟无限情。
 

篱畔秋酣一觉清,和云伴月不分明。
东篱的菊花下,酣梦一觉方醒,只觉得天上的云与月混在一起,还看不分明。

登仙非慕庄生蝶,忆旧还寻陶令盟。
如此花下飘飘欲仙的酣眠,不是为了追寻庄子梦蝶的感觉,只是为回忆陶渊明爱菊、赏菊的风雅。

睡去依依随雁断,惊回故故恼蛩鸣。
梦中心思随着南归的大雁远去,又缕缕被蟋蟀的鸣叫声惊醒。

醒时幽怨同谁诉,衰草寒烟无限情。
醒来以后,我的幽怨还能找谁去诉说?只有把无限的情思寄托于衰草寒烟。

篱畔(pàn)秋酣(hān)一觉清,和云伴月不分明。
秋酣一觉清:秋菊酣睡,梦境清幽。和云伴月不分明:唐代张贲以“和霜伴月”写菊,兹换一字,以写菊花梦魂高飞;以“不分明”说梦境依稀恍惚。

登仙非慕庄生蝶,忆旧还寻陶令盟(méng)
忆旧:实即“梦旧”,诗题中“梦”字句中不出现是咏物诗技巧上的讲究。寻陶令盟:表示结交友好,语出《左传》。这一联构思或受元代柯九思“蝶化人间梦,鸥寻海上盟”诗句的启发。

睡去依依随雁断,惊回故故恼蛩(qióng)鸣。
睡去依依随雁断:意谓梦见归雁,依恋之心久久相随,直至它飞远看不见。故故:屡屡,时时。醒时:醒来以后。诉:诉说。

醒时幽怨同谁诉,衰草寒烟无限情。

pàn qiū hān jiào qīng
yún bàn yuè fèn míng
dēng xiān fēi zhuāng shēng dié
jiù hái xún táo lìng méng
shuì suí yàn duàn
jīng huí nǎo qióng míng
xǐng shí yōu yuàn tóng shuí
shuāi cǎo hán yān xiàn qíng
荣枯皆定数,枉作送穷吟。有色非真画,无弦是古琴。青松秦世事,黄菊晋人心。尘外烟萝客,相寻入远林。
róng jiē dìng shù
wǎng zuò sòng qióng yín
yǒu fēi zhēn huà
xián shì qín
qīng sōng qín shì shì
huáng jìn rén xīn
chén wài yān luó
xiàng xún yuǎn lín
萧萧十月菊,耿耿照白草。开窗逢一笑,未觉徐娘老。风霜要饱更,独立晚更好。韩公真躁人,顾用扰怀抱。
xiāo xiāo shí yuè
gěng gěng zhào bái cǎo
kāi chuāng féng xiào
wèi jiào niáng lǎo
fēng shuāng yào bǎo gèng
wǎn gèng hǎo
hán gōng zhēn zào rén
yòng rǎo huái 怀 bào
桂香吹过中秋了,菊傍重阳未肯开。
几日铜瓶无可浸,赚他饥蝶入窗来。
guì xiāng chuī guò zhōng qiū le
bàng zhòng yáng wèi kěn kāi
tóng píng jìn
zuàn dié chuāng lái
战罢秋风笑物华,野人偏自献黄花。已看铁骨经霜老,莫遣金心带雨斜。
 

战罢秋风笑物华,野人偏自献黄花。
我在秋风中酣战方休,笑看周围的美景。乡村的人民偏偏送给我一束黄花。

已看铁骨经霜老,莫遣金心带雨斜。
我看那菊花的枝茎虽饱经风霜但仍象铁骨那样的坚硬,它护卫着花朵不受风雨袭击而偏斜。

战罢秋风笑物华,野人偏自献黄花。
物华:美好的事物。野人:居住在乡间的百姓。偏:偏偏。黄花:菊花。

已看铁骨经霜老,莫遣(qiǎn)金心带雨斜。
铁骨:这里指菊的枝茎。莫遣:不要让。金心:这里指菊的花朵。

zhàn qiū fēng xiào huá
rén piān xiàn huáng huā
kàn tiě jīng shuāng lǎo
qiǎn jīn xīn dài xié
< < d d i i v v c c l l a a s s s s = = " " p p a a r r a a " " s s t t y y l l e e = = " " f f o o n n t t - - s s i i z z e e : : 1 1 4 4 p p x x ; ; o o v v e e r r f f l l o o w w - - w w r r a a p p : : b b r r e e a a k k - - w w o o r r d d ; ; c c o o l l o o r r : : # # 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 ; ; m m a a r r g g i i n n - - b b o o t t t t o o m m : : 1 1 5 5 p p x x ; ; t t e e x x t t - - i i n n d d e e n n t t : : 2 2 e e m m ; ; l l i i n n e e - - h h e e i i g g h h t t : : 2 2 4 4 p p x x ; ; z z o o o o m m : : 1 1 ; ; f f o o n n t t - - f f a a m m i i l l y y : : ' ' H H e e l l v v e e t t i i c c a a N N e e u u e e ' ' , , H H e e l l v v e e t t i i c c a a , , A A r r i i a a l l , , ' ' P P i i n n g g F F a a n n g g S S C C ' ' , , ' ' H H i i r r a a g g i i n n o o S S a a n n s s G G B B ' ' , , ' ' M M i i c c r r o o s s o o f f t t Y Y a a H H e e i i ' ' , , ' ' W W e e n n Q Q u u a a n n Y Y i i M M i i c c r r o o H H e e i i ' ' , , s s a a n n s s - - s s e e r r i i f f ; ; b b a a c c k k g g r r o o u u n n d d - - c c o o l l o o r r : : # # f f f f f f f f f f f f ; ; " " d d a a t t a a - - p p i i d d = = " " 5 5 " " > > < < / / d d i i v v > >
逸致闲情常复旧。不弄丹青,今又三年后。握管从新挥砚右。笔尖也把西风斗。秋菊秋虫同一瘦。傲惯寒霜,骨是天生就。品格清癯神韵秀。知君晚节康而寿。
zhì xián qíng cháng jiù
nòng dān qīng
jīn yòu sān nián hòu
guǎn cóng xīn huī yàn yòu
jiān 西 fēng dòu
qiū qiū chóng tóng shòu
ào guàn hán shuāng
shì tiān shēng jiù
pǐn qīng shén yùn xiù
zhī jūn wǎn jiē kāng ér shòu 寿
暗雨扑帘重,残泪滴黄昏。绿窗梦断寒月,何处寄吟魂。消尽颠狂岁月,争奈韶华苦短,浪自逐红尘。满袖北风冷,小阁凝寒云。菊花寂,梅萼冱,怯霜晨。乱愁如雨,飞入苍莽了无痕。断岸烟平十里,极望征鸿有几,此恨更成新。依黯寸心远,摇落锁青门。
àn lián zhòng
cán lèi huáng hūn
绿 chuāng mèng duàn hán yuè
chù yín hún
xiāo jìn diān kuáng suì yuè
zhēng nài sháo huá duǎn
làng zhú hóng chén
mǎn xiù běi fēng lěng
xiǎo níng hán yún
huā
méi è
qiè shuāng chén
luàn chóu
fēi cāng mǎng le hén
duàn àn yān píng shí
wàng zhēng hóng 鸿 yǒu
hèn gèng chéng xīn
àn cùn xīn yuǎn
yáo luò suǒ qīng mén
暗雨扑帘重,残泪滴黄昏。绿窗梦断寒月,何处寄吟魂。消尽颠狂岁月,争奈韶华苦短,浪自逐红尘。满袖北风冷,小阁凝寒云。菊花寂,梅萼冱,怯霜晨。乱愁如雨,飞入苍莽了无痕。断岸烟平十里,极望征鸿有几,此恨更成新。依黯寸心远,摇落锁青门。
àn lián zhòng
cán lèi huáng hūn
绿 chuāng mèng duàn hán yuè
chù yín hún
xiāo jìn diān kuáng suì yuè
zhēng nài sháo huá duǎn
làng zhú hóng chén
mǎn xiù běi fēng lěng
xiǎo níng hán yún
huā
méi è
qiè shuāng chén
luàn chóu
fēi cāng mǎng le hén
duàn àn yān píng shí
wàng zhēng hóng 鸿 yǒu
hèn gèng chéng xīn
àn cùn xīn yuǎn
yáo luò suǒ qīng mén
西风落木鹭门秋,漂泊人如不系舟。家国事多难稳卧,英雄气壮岂长愁?霸才无主伤王粲,奇相伊人识马周。潦倒且倾村店酒,菊花开到故园不?
西 fēng luò mén qiū
piāo rén zhōu
jiā guó shì duō nán wěn
yīng xióng zhuàng zhǎng chóu
cái zhǔ shāng wáng càn
xiàng rén shí zhōu
liáo dǎo qiě qīng cūn diàn jiǔ
huā kāi dào yuán
古诗文网©京ICP备15008691号-1 北京次元跳动科技有限公司 | 友情链接: